Ta đã biết, trong Phong thuỷ cổ điển thì yếu tố hướng là một trong những yếu tố rất quan trọng, yếu tố hướng chỉ phát tác được khi công trình được đặt trong một không gian đủ lớn, phải thoả mãn những thông số khoảng cách, những điều kiện kích thước bắt buộc được quy định bởi thước Lỗ Ban. Trong khuôn khổ bài viết này tác giả chưa có điều kiện đưa ra những kích thước cụ thể đã được chứng nghiệm qua quá trình trải nghiệm thực tế.
Hướng – yếu tố quan trọng của phong thuỷ cổ điển giờ đây đa phần đã bị triệt tiêu do quy hoạch của Kiến trúc đô thị và bài toán kinh tế của chủ đầu tư. Trong sự vận động không ngừng của vũ trụ, của sự tiến hoá, của nền văn minh thì những sự lỗi thời và giáo điều không sớm thì muộn sẽ bị loại bỏ hoặc chí ít cũng phải thay đổi, đó là điều rất bình thường của tạo hoá. Trong đô thị hiện đại ngày nay, tại các thành phố lớn mật độ dân số và xây dựng quá cao kéo theo không gian và các công trình kiến trúc được xây dựng xen kẹt. Mặt khác, đất thì không đẻ ra thêm được, xu hướng các công trình kiến trúc không còn phát triển theo chiều ngang được nữa mà bắt buộc phải phát triển theo chiều cao cùng với sự gia tăng rất nhanh của dân cư đô thị. Sự tương tác giữa các công trình kiến trúc với nhau lúc này là rất gần. Trong đô thị có mấy ai còn được nghe tiếng chim hót, có mấy ai còn được ngắm nhìn ánh bình minh ngoài cửa sổ?
Vậy thì, yếu tố hướng trong phong thuỷ cổ điển còn có thể phát tác được hay không khi mà hướng xấu thì được ông hàng xóm phía trước “đỡ đạn”, còn hướng đẹp thì vô tình bị chị hàng xóm kế bên “hứng mất”. Phải chăng lý thuyết “bị chắn” và “được chắn” là những phạm trù mới của phong thuỷ hiện đại? Và nếu còn có tác dụng thì đâu sẽ là ranh giới, đâu sẽ là miền xác định của phong thuỷ hiện đại và phong thuỷ cổ điển???
Liên hệ để được Tư vấn
Tử Vi Thiên Ân – Hotline: 0388890008 – 0966326638 (ZALO, SMS,IMESS) .